-Thưa ông! Tôi có một chuyện rất quan trọng,tôi phải trình bày với ông.
Ông cảnh sát ông nói là:
-Bà nói gì thì nói nhanh nhanh lên.Bà nhìn xem hôm nay bao nhiêu người đứng chờ ,nộp đơn ngồi chờ đây này.
Thì bà này bèn bảo:
-Không! Thầy đừng có hối.Chuyện này nó liên quan đến cuộc đời của tôi ,thầy cứ để từ từ tôi kể.
Ông cảnh sát ông cho là chuyện quan trọng .Ông ấy bảo mấy người kia ngồi chờ.Rồi ông bảo:
-Đây bà nói gì thì nói đi!
Bà ấy bảo:
-Tôi sống một mình trong một căn nhà vắng.Một đêm,tôi thấy một cái bóng đen nó thấp thoáng ngay ở cửa nhà tôi.Tôi nghi nó là thành phần không đứng đắn nhưng tôi cứ để yên xem nó định dở trò gì.
Ông cảnh sát ông bảo:
-Bà kể nhanh lên!Sao mà bà cứ làm mất bao nhiêu việc của người khác thế?
Bà ấy bảo:
-Không thầy đừng có hối!Chuyện này nó quan trọng đến cuộc đời tôi,thầy cứ để từ từ.
Ông cảnh sát ông ấy bực mình lắm nhưng mà ông ấy ngồi yên.Bà ấy bảo:
-Rồi tôi thấy nó cạy cửa nó tiến vào.Nó ngồi xuống giường bên cạnh tôi.Tôi đoán nó là thành phần không đứng đắn nhưng mà tôi cứ để yên xem nó định làm gì.
Ông cảnh sát ông ấy bực lắm rồi nhưng ông không nói gì cả.Bao nhiêu người chung quanh cứ đứng ngồi nhìn bà này.Bà ấy bảo:
-Rồi từ từ nó cởi nút áo tôi.Tôi đoán nó là thành phần không đứng đắn nhưng tôi cứ để yên xem nó định làm gì.
Ông cảnh sát ông ấy bực quá ông ấy bảo:
-Bà kể đi!Chuyện như thế bà phải kêu cảnh sát chứ! Nó đã vào đến phòng của bà, bà còn để...
-Chuyện này nó quan trọng đến cuộc đời tôi.Thầy đừng có hối,cứ để từ từ.
Ông cảnh sát ông lại ngồi yên không biết làm gì.Bà ấy kể một hồi nữa ,rồi bà ấy bảo:
-Thế rồi cuối cùng,nó đã cướp mất cuộc đời con gái của tôi!
Ông ấy bảo:
-Ôi rời!Tưởng là có chuyện gì!Tức là hôm nay bà đến đây ,để bà thưa nó về cái tội đã cướp mất đời con gái của bà chứ gì?
Bà ấy bảo:
-Không !Tôi có thưa gửi gì đâu!Tôi chỉ đến đây để hỏi thầy xem thầy có biết nó là ai không? Vì cả tuần nay tôi nằm chờ mà không thấy hắn quay trở lại !
Truyện Nguyễn Ngọc Ngạn
Nguồn: facebook